Tìm đến thơ buồn, người ta thấy được sự đồng điệu về cảm xúc. Có những lúc cảm xúc chùng xuống những câu chữu thông thường không thể tả hết nỗ lòng. Nếu “lòng đang dậy sóng”, hãy tìm đến các dòng thơ sâu lắng để xoa dịu trái tim.
Vào trang https://thepoetmagazine.org/ để theo dõi tổng hợp thơ, ca dao, những câu nói hay và ý nghĩa. Trang cũng định hướng phát triển nội dung xoay quanh văn hóa truyền thống như vè, đồng dao, truyện ngụ ngôn, truyện cổ tích Việt Nam & thế giới.
Chỉ với 2 câu thơ buồn cũng đủ nói lên cảm xúc của bạn ngay lúc này. Cùng thư giãn ngay cùng những vần thơ dịu dàng:
Những dòng thơ buồn về gia đình khiến nhiều bạn đọc phải bật khóc. Ở đó có cảm xúc nhớ, thương, thể hiện tình cảm của người ở lại. Đôi khi là dòng bày tỏ sự hối hận cho những ngày tháng không yêu thương hết lòng.
Những thơ buồn ngắn 4 câu sẽ giúp xoa dịu trái thương đang tổn thương của bạn. Nếu thấy mệt mỏi, hãy cho bản thân dừng lại nghỉ ngơi, để hiểu rõ mình đang muốn gì.
Chiếc lá rơi chiều thu mưa lạnh
Lòng chơi vơi nhặt chiếc lá rơi
Lá cô đơn như lòng ta vậy
Nhìn mưa rơi sao ta đơn côi !!!
Đời qua mau chóng, như giọt sương trên lá,
Tình tan như khói, một thoáng bay mãi xa.
Mây trôi mờ mịt, trái tim ngập trong buồn,
Cuộc sống muôn màu, lại chẳng hạnh phúc thêm.
Anh yêu ơi! Ghé tai em nói nhỏ
Sẽ bên người mãi mãi chẳng đổi thay
Nguyện bên anh yêu mãi mãi suốt đời này
Sưởi nồng ấm, những đêm đông lạnh giá…
Ngoài trời khuya gió đông về lạnh buốt
Em một mình với gối chiếc cô phòng
Khóc cho đời dang dở một ước mong
Khi cố quên lòng càng thêm nức nở.
Đêm lặng lẽ về trong ngàn nỗi nhớ
Trăng chưa về bỡ ngỡ bóng đêm trôi
Nghe niềm riêng thương tiếc mộng qua đời
Dòng tâm sự chơi vơi vùng ký ức.
Màn đêm xuống sao nghe lòng trống vắng
Ký ức xưa bao cay đắng ùa về
Cả cuộc đời như chìm đắm cơn mê
Muốn thoát khỏi mà nghe sao khó quá.
Bên thềm đời tôi, một cơn mưa lạnh,
Tình yêu tan vỡ, giữa đêm mịt mờ.
Con tim đau thương, mất hết hy vọng,
Thơ buồn rơi lệ, trái tim lạnh giá.
Nắng vàng tan phai, nhạt nhòa trên cành cây,
Hương hoa tàn úa, nhẹ nhàng trôi xa ngày.
Cuộc sống hư vô, như mây khói bay đi,
Trái tim thổn thức, trong buồn tênh lẻ loi.
Đêm xứ lạ một mình nơi quán vắng
Giọt men cay đốt rát dạ cháy lòng
Ta nâng cốc nhớ tới người nơi ấy
Gió lạnh về bất giác thấy mông lung.
Gió đưa lá vàng, buồn huyên nỗi nhớ,
Trái tim tan vỡ, vương vấn đắng cay.
Tình xa xôi mãi, trái ngang tình đắng,
Đời trôi như giấc mơ, đến cùng trống trải.
Gió thổi hiu hiu điếu thuốc tàn Tình yêu một phía vẫn dở dang Hạnh phúc trong tay ngoài tầm với Đêm dài nhật kí lại sang trang
Chẳng biết em từ đâu Khiến anh phải đau đầu Mắt em là hố sâu Đời anh: Em chôn dấu…
Nỗi buồn đôi khi không phải một vài câu có thể lột tả hết được. Có những ngày, lòng chợt tâm trạng khó diễn tả, hãy trải lòng cùng thơ tâm sự buồn.
Đêm khuya buông tiếng thở dài
Biết giờ đây có còn ai thức cùng
Trăng treo lơ lửng không trung
Dưới làn sương phủ lạnh lùng đêm thâu
Trăng ơi mình có nỗi sầu
Ghé cho tôi gửi đôi câu với nào
Gửi lên tới tận trời cao
Hỏi dùm tôi với chốn nào bình yên.
Lời ai thổn thức ưu phiền
Giữa đêm thanh vắng triền miên nỗi sầu
Gởi niềm tâm sự về đâu
Thở than hờn mối duyên đầu nhạt phai
Còn tôi thức trọn canh dài
Dưới trăng hứng giọt sương mai lạnh lùng
Mượn làn gió quyện tình chung
Mong ngày nắng đẹp tương phùng giấc mơ
Đêm khuya nhớ bạn
Bằng vạn ngày chờ
Yêu rồi cứ ngỡ là mơ
Để lòng ai lạnh để thơ ai buồn
Thác cao cũng phải có nguồn
Không dưng đâu có mà tuôn ào ào
Ngồi ngắm trời cao
Trăng sao mờ nhạt
Bỗng nghe tiếng hát câu hò
Sông sâu cá lặn con đò sang ngang
Hỏi tình sao cứ lang thang
Đêm nằm sao cứ mơ màng vu vơ!
Se se gió lạnh tiết trời đông
Thương lắm làm sao phận má hồng
Hiu quạnh đơn côi mình lẻ bóng
Ai người xa ấy biết cho không
Đêm về ôm ấp khối chênh chông
Mi ướt sầu tuôn lệ chảy dòng
Nhớ mãi ngày xưa chung bến mộng
Giờ thôi như đã tắt lửa lòng
Mưa chiều lại đổ khiến đường trơn
Phố nhỏ hình như chợt dỗi hờn
Ở đó hoa thơm nồng mỗi vụ
Nơi này gió lạnh thổi từng cơn
Gieo sầu xuống cội bàng nghiêng ngả
Thả nhớ về thân liễu chập chờn
Một cõi tình phai người chẳng thấu
Ta ngồi gặm nhấm nỗi cô đơn
Em ơi, Hà Nội phố
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay
Chợt nhòa, chợt hiện
Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói son yêu
Nao nao kỉ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.
Nhà nghèo nên chẳng bằng ai
Làm thuê để sống qua ngày bạn ơi
Văn thơ cất tiếng gọi mời
Đam mê con chữ thì chơi ngại gì
Ôm vần lục bát đường thi
Cầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòng
Mai sau có thác về đồng
Nằm nghe tiếng dế thả rông thơ buồn
Cũng từ đó chẳng còn mơ mộng nữa
Như lục bình trôi nổi giữa dòng sông
Bởi xót xa ngày tháng mãi chất chồng
Khi cuộc đời đầy bão giông sóng gió
Cánh cửa lòng cũng khép đi từ đó
Không đợi chờ hay mong ngó xa xăm
Sợ đôi mi đẫm ướt giọt mưa dầm
Sợ đôi chân lại lầm đường lạc lối
Cũng từ đó mang bao niềm khắc khoải
Và tâm hồn chứa đựng nỗi đớn đau
Muốn vùi chôn kí ức thuở hôm nào
Nhưng chẳng biết phải sao bôi xoá
Con tim gầy cũng héo hon từ đó
Sống ơ thờ chối bỏ chữ tương lai
Tuy cuộc đời luôn có sự đổi thay
Nhưng thời gian chẳng thể nào quay lại
Cũng từ đó…..
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu
Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.
Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.
Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
Bình minh nơi xứ lạ xa quê
Màu hồng tím mờ mờ hư ảo
Đời là giấc mộng dài mơ dạo
Để một ngày về cõi hư vô…
Mặt trời lên cảnh hiện đời phô…
Bóng thời gian vào mồ dĩ vãng
Tình, cơm áo gạo tiền…bảng lảng
Đời vẫn còn hơi thở trần gian…
Đời người như ngọn gió thu
Thoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trời
Sớm mai sương đọng hoa cười
Nắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưa
Chiều tàn xối xả cơn mưa
Đêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầu
Heo may vội vã canh thâu
Chập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồng
Hiên nhà lành lạnh gió đông
Rít bên khe cửa, se lòng hắt hiu…
Một đời sống để thương yêu
Tránh gây phiền phức, làm điều không hay
Cho dù nhanh chậm tháng ngày
Ra đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàng
Xác thân rồi cũng sẽ tan
Người trần không trách, không bàn về ta.
Những thơ buồn tâm trạng không chỉ về tình yêu mà còn có cả chủ đề cuộc sống. “Cơm áo gạo tiền” chưa bao giờ là dễ dàng, vốn dĩ cuộc sống có rất nhiều điều khiến chúng ta phải lo nghĩ. Đó cũng là lý do các dòng thơ buồn cho số phận ra đời.
Đôi khi, công việc không như ý, người thân không thấu hiểu cũng khiến bạn cảm thấy rất cô đơn. Hãy xoa dịu cảm xúc bằng những vần thơ nhẹ nhàng, để không còn thấy mệt mỏi nữa.
Một ly cà phê đắng
Một lãng du xứ người
Một chiếc bàn trống vắng
Một góc đời buồn vui
Một khoảng mênh mông lặng
Vừa trôi qua trôi qua
Một khung trời hạ nắng
Bóng mây nào cho ta ?!…
Một cuộc đời hữu hạn
Một lộ trình bôn ba
Một chuyến xe chở nặng
Lăn bánh về nơi xa
Một lần, một lần nữa
Bốn phương trời là nhà
Bao ước mơ hẹn hứa
Còn vị gì phôi pha…
Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ
Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng
Khi đường đời ta chẳng thể bước chung
Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá
Anh không trách người thay lòng đổi dạ
Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay
Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài
Chẳng biết đâu là tháng ngày hi vọng
Mất em rồi anh về đường lẻ bóng
Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ
Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ
Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm
Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm
Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi
Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi
Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.
Đêm đã khuya sao ta còn thao thức
Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng
Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ
Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh
Ta thức dậy một mình ra sân đứng
Nhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm
Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức
Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình
Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm
Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng
Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm
Mong vòng tay ấm áp đến bên đời
Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận
Có một mình mới thấy nhớ mong ai
Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé
Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.
Cũng có nỗi lòng trải không ra
Tháng ngày chồng chất xa xót xa
Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã
Cánh hoa yêu vỡ giữa lòng ta.
Một cảnh chim bao một cõi đời
Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi
Vầng trăng kết mộng đêm hoang dại
Soi mộ trần ai khóc kiếp người.
Tạo hóa bày ra những nỗi lòng
Sân si vay mượn ngậm sầu đong
Mở mắt chào đời đà chuốc lấy
Sông Tương nước đục chảy lòng vòng.
Trăm năm ai dễ bước chân qua
Hứng giọt lệ tình tóc bạc pha
Trả từng hạt nợ từng hạt nợ
Thấm nỗi lòng đau ta với ta!
Khóc đi! Khóc một mình thôi,
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp - đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta.
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.
Tuyển tập những câu thơ buồn về tình yêu liên quan đến mưa cũng rất sâu lắng. Những câu thơ nhẹ nhàng sẽ mang đến cho bạn sự thoải mái, xoa dịu cảm xúc. Có những bài thơ về nỗi buồn dấu kín cũng gửi gắm vào mưa, hãy theo dõi biết đâu bạn tìm được lời tỏ cho lòng mình.
Ngoài trời lất phất hạt mưa
Giọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầy
Mưa bay thấm ướt vai gầy
Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay.
Mời anh một chén rượu cay
Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng
Chén trà ấm áp căn phòng
Đạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa.
Giữa trưa trời đổ cơn mưa
Sao mưa không đợi đêm mưa hãy tìm
Mưa đêm cho mắt lim dim
Trắng trời tối đất quên đêm sắp tàn.
Bàn tay anh siết muộn màng
Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi
Em nghiêng ngã em lã lơi
Mưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về.
Trong mưa có tiếng hẹn thề
Xin em ngoan ngoãn vọng về tim anh
Trong mưa dệt mộng ngày xanh
Trong em luôn có tình anh cận kề.
Em vương chi sắc màu nhớ ấy
Để bây giờ cứ mãi đa mang
Em thương chi một con người ấy
Đến bây giờ lệ chảy quanh năm?
Cuộc đời trôi như bánh xe lăn
Lăn, lăn mãi tiến về phía trước
Có đôi khi bánh xe quay ngược
Phút chốc thôi tiếp tục xuôi vòng
Đời như thế cớ chi vương lụy
Vui đi em vứt bỏ muộn phiền
Hờn trách chi lệ tràn ngấu nghiến
Chuốc nỗi sầu tan nát tim khô.
Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt
Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu
Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy
Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.
Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu
Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,
Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ
Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.
Trái tim anh vẫn mang bóng một người
Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ
Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể
Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…
Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên
Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy
Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy
Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…
Em sẽ phải làm gì để có được anh?
Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể
Dù trước anh em chỉ là cô bé
Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.
Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô
Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo
Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo
Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời…
Đưa tay em hứng giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy
Bao nhiêu mưa nắng dạng dày
Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ!
Cuộc đời là thực hay mơ
Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai
Đêm nay mưa đổ thật dài
Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.
Thân bèo nên mãi long đong
Nắng mưa vạn nẻo ruổi rong tháng ngày
Cuộc đời thường có rủi may
Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !
Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu
Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
Nữa đêm chợt thức giấc nồng
Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm
Gió lồng gió rét căm căm
Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương
Thôi thì thương để mà thương
Chim bay thẳng tắp không đường nói năn
Co ro trong mỏng lần chăn
Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư
Hay là ghi mấy trang thư
Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày
Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!
Chọn một bản nhạc buồn Viết lên ngày tẻ nhạt Chọn giấu dòng lệ tuôn Hóa thân thành biển cát.
Vì không em gió thổi Khô héo cả lòng tôi Và những điều chưa nói Còn đọng ở trên môi.
Tình em là sóng cả Tôi tìm những bình yên Thế nhưng người sắt đá Toàn trao lấy ưu phiền.
Bài ca tôi lỡ nhịpĐồ, rê, mi, pha, son Vô tình em viết tiếp La si chẳng vẹn tròn.
Chuyện tình yêu có hợp có tan là lẽ thường tình. Nỗi buồn của mối tình tan vỡ đem đến cảm xúc mãnh liệt cho cả nam và nữ. Những chuyện tình buồn được viết thành những áng thơ đẹp nhất:
Những câu thơ buồn đồng điệu về cảm xúc, bạn sẽ không còn cảm thấy cô đơn. Nếu bạn đang thấy buồn, hãy xoa dịu bản thân bằng những vần thơ hài hước, sau đó hãy tích cực trở lại.
Link nội dung: https://aicschool.edu.vn/tai-anh-tho-tinh-yeu-buon-a37068.html